Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Đức Tin Và Thể Nghiệm, Phần 2/12

2024-02-10
Lecture Language:English
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

(Chồng con không phải là đồng tu. Từ khi con thọ Tâm Ấn, chúng con ngày càng xa cách nhau về rất nhiều mặt, chồng con không hiểu con, và đó là một sự thất vọng lớn cho cả hai chúng con. […] Và con không biết làm gì, điều gì là tốt nhất. […]) Cô còn yêu chồng không? (Dạ còn.) À được. Vậy thì cố gắng kéo chồng cô trở lại. (Cố gắng tiếp tục?) Giữ chồng. (Dạ vâng.) Làm bất cứ gì cô có thể. (Dạ.) Bởi vì càng giữ khoảng cách thì quý vị sẽ càng mất nhau. Cô phải sinh hoạt cùng với chồng, sống với chồng, bao gồm chồng trong đời sống của cô, và nói với chồng hết lần này sang lần khác, rằng cô yêu anh ấy và không muốn mất anh. Và đây chỉ là một trong những sở thích mới của cô. Và xin chồng thông cảm. […]

Vì vậy, đôi khi đây là nghiệp cá nhân ảnh hưởng đến Tâm Ấn của cô hoặc cộng nghiệp của cả nhóm người làm thay đổi ngày Tâm Ấn của cô. Hoặc đôi khi là toàn thể cộng nghiệp của châu Phi. (Dạ.) Vậy xin thứ lỗi cho chúng tôi. (Dạ. Con hiểu là thật sự khó khăn.) Ờ. Đôi khi nó gây rắc rối như vậy đó. (Dạ.) Và đừng nghe lời ma quỷ bởi vì cô đã thọ Tâm Ấn, và điều đó rất hiếm quý. (Dạ.) Một số người chờ rất lâu. Hãy vui là cô ở châu Phi… (Dạ con vui. Bởi vì con chỉ chờ có năm tuần.) Ồ, thế thôi à! Cô còn điều gì khác trong đầu không? Sự ngờ vực? (Con không nghĩ vậy. Bây giờ thì không.) Chỉ điều đó, phải không? (Nếu có, con sẽ….) Ờ, tôi rất tiếc. (Xin cảm ơn Sư Phụ về mọi điều.) Không có chi.

Và [với] một số người khác, như ở những quốc gia khác, đôi khi còn khó khăn hơn nhiều. Họ cũng rất tức giận. Bởi vì như thế này: Nếu chúng ta cử sứ giả [Quán Âm] tới đó, đôi khi họ không thể có được địa điểm đó vì nó đã bị cảnh sát phát hiện hay gì đó. Họ phải đổi sang nơi khác, rồi lại bị phát hiện nữa, họ phải chạy đến một địa điểm khác. Và trước đó, các chuẩn đồng tu phải được dẫn đến một nơi không biết ở đâu, như là cánh đồng lúa hay gì đó, đứng đó nửa ngày và đợi. Và rồi có người khác đến đó và hỏi mật hiệu nào đó, và rồi người đó phải đem họ đến một địa điểm khác và lại đợi ở đó nữa. Và rồi một người khác sẽ đến và đưa họ đến một địa điểm khác. Nếu may mắn, họ sẽ được Tâm Ấn ngày đó.

Một điều khác là đôi khi liên lạc viên không thể liên lạc với chuẩn đồng tu kịp thời. Và sau đó khi họ biết được rằng sứ giả Quán Âm đã ở đó và Tâm Ấn cho nhiều người ngoại trừ họ, thì họ nổi giận với liên lạc viên. Nhưng ở đó, tình cảnh khó khăn lắm, đôi khi họ không có điện thoại. Họ nghèo và nhiều người không có điện thoại. Vì thế, chạy bộ, cưỡi ngựa hay đi xe đạp, đôi khi gây ra rất nhiều vấn đề. Do đó đôi khi họ không được thông báo kịp thời. Vì vậy một số người phải chờ nhiều năm. Đôi khi nhiều năm, đôi khi nhiều tháng, đôi khi… ôi, lâu, lâu lắm. Và nhiều lần bị thất vọng. Và điều này, chúng ta không thể làm gì được. Đôi khi rất khó khăn. Và cho đến nay, dù tôi đã giúp rất nhiều người Âu Lạc (Việt Nam), và chúng tôi vẫn còn giúp (cứu trợ) nhiều thiên tai ở Âu Lạc (Việt Nam), thế mà họ vẫn viết những bài báo nói xấu về tôi. Và đối xử tệ bạc với cha mẹ tôi, thân nhân tôi, bạn tôi, bất cứ ai họ có thể nghĩ đến là có mối liên hệ với tôi.

Cô thấy đấy. Cho nên ba lần cũng không tệ lắm. Không tệ. Đúng không? Cô may mắn, và cô nói tiếng Anh nên chúng tôi có thể cử một số sứ giả nói tiếng Anh. Đôi khi có những ngôn ngữ khó hơn – như tiếng Hungary, tiếng Ba Lan hay bất cứ ngôn ngữ nào. Chúng tôi cũng đang tranh đấu với ma vương của thế gian này. Không chỉ mình cô. Và vấn đề ngôn ngữ đôi khi cũng chính là vấn đề lớn. Và tình hình chính trị, giao thông, và địa điểm mới cho các sứ giả Quán Âm – họ là người mới ở nhiều xứ sở, rất mới. Cho nên tôi rất vui và biết ơn rằng Thượng Đế đã gửi họ đến với tôi để chúng ta có được nhiều anh chị em đồng tu như vậy, nhờ sự làm việc chăm chỉ của họ. Họ là những bàn tay của tôi, nhưng đôi khi bàn tay đó bị tàn tật hoặc bị tai nạn hoặc bị gãy hay gì đó. Không bao giờ biết được.

Vì vậy, xin vui lòng, lần sau, nếu cô gặp phải vấn đề tương tự, hoặc nếu bất kỳ bạn bè, người thân nào của cô gặp phải vấn đề tương tự, xin hãy giúp tôi giải thích với họ và xoa dịu sự căng thẳng của họ, khuyên họ hãy kiên nhẫn và cầu nguyện Thượng Đế. Và giúp chúng tôi. Giúp chúng tôi. Vì thật sự tôi cũng gặp rất nhiều khó khăn trong sứ mệnh này. Nếu không thì cả thế giới đã thọ Tâm Ấn từ lâu rồi, vì nỗ lực của chúng ta trong 15 năm qua. Cô không biết tôi đã chi biết bao nhiêu tiền về ... thí dụ, sách biếu. Chúng tôi đã in hàng triệu triệu, hàng triệu sách biếu miễn phí và mở rất nhiều cuộc triển lãm miễn phí về thực phẩm thuần chay và thuyết pháp miễn phí ở khắp mọi nơi. [Tốn] rất nhiều công sức và tiền bạc cũng như thời gian. Tuy thế chúng tôi vẫn còn nhiều trở ngại. Vậy hãy giúp chúng tôi. Giúp tôi nhé. Và đừng giận tôi.

Tôi cũng rất giận bản thân. Bởi vì tôi không đủ mạnh để chỉ một ngón tay rồi mọi người sẽ lên Thiên Đàng. Và bàn tay của Thượng Đế sẽ đưa họ lên Thiên Đàng. Ước gì tôi có thể làm như thế. Ước gì nó dễ dàng như vậy. Giả sử dễ dàng như vậy, cô này, tôi thậm chí không cần phải đến đây. Chúa Giê-su đã đến là đủ rồi, Đức Phật đã đến là đủ rồi. Và chúng ta đã đi [lên] hết rồi. Cả thế giới đã biến mất. Trong thời gian này, chúng ta phải nên biết ơn vì mọi thứ đã dễ dàng hơn. Vào thời Chúa Giê-su, thời điểm 2000 năm trước, ôi! Ngài còn gặp nhiều khó khăn hơn. Và Ngài đã kết thúc trên thập tự giá. Quý vị biết điều đó. Chúng ta rất may mắn, may mắn lắm rồi.

Và tôi đoán lối ăn thuần chay cũng gây vấn đề cho quý vị. Quý vị không quen với nó. Nhiều người quý vị. Và quý vị không biết cách nấu thức ăn thuần chay. Quý vị nghĩ cứ bỏ rau vào. Thật sự là như vậy. Trên máy bay, lúc nào họ cũng chỉ cho chúng tôi ăn rau. 100% thuần chay tinh khiết. Không có gì khác. Nên tôi đoán quý vị đang phấn đấu rất vất vả với thức ăn của mình trên hành trình tâm linh này và tôi thật sự cảm kích điều đó. Thấy không, đó là lý do quý vị được ưu tiên. Quý vị đến gặp tôi trước. Thấy không? Sáng nay, còn mấy người mũi tẹt đều phải ở dưới đó. Tôi cảm kích nỗ lực và sự kiên nhẫn của quý vị. Và tôi thực sự rất tôn trọng quý vị – nhất là từ một nền văn hóa khác như của quý vị, người phương Tây và người châu Phi, bởi vì nó khó khăn hơn cho quý vị so với chúng tôi. Chúng tôi đã quen với đậu hủ, mì căn, đậu này nọ. Còn quý vị không quen cho lắm. Tuy nhiên, tôi thấy quý vị vẫn xoay sở tự ăn uống rất tốt. Không tệ. Không tệ chút nào! Được rồi, tôi xin lỗi vì đã mất nhiều thời gian với việc này. Nhưng thắc mắc này nhiều quý vị sẽ hỏi đi hỏi lại. Thành ra tôi giải thích thêm một chút. Vậy xin hãy giúp tôi [giải thích] rõ vào lần sau trong tương lai, giùm tôi, giùm chúng ta.

Người kế. Được rồi. Từng người một... bất cứ ai ở gần. Nói đi. (Thưa Sư Phụ, đây không phải là câu hỏi, con chỉ muốn nói lời bình. Đồ ăn (thuần chay) bữa giờ rất ngon!) (Dạ đúng ạ.) Thế à? (Dạ.) (Dạ phải.) (Cảm ơn Sư Phụ vô vàn. [Mấy bữa nay] thật tuyệt vời. Tuyệt vời, xin nói để Ngài biết.) Ồ, vậy tốt. (Ngon hơn nhiều so với những thức ăn khác mà chúng con từng ăn. Con nói “chúng con” vì con chắc chắn mọi người đều đồng ý với con.) Đúng vậy. (Mỗi ngày đều ngon. Và con cảm kích tất cả những nỗ lực tuyệt vời, lòng tốt, và tất cả công việc khó khăn mà con biết đã được thực hiện để có kỳ bế quan này. Vì vậy, xin cảm ơn một lần nữa.) Tốt. Đây không phải lần đầu. Cô đã bỏ lỡ nhiều lần khác! Đây không phải là lần đầu chúng ta có đồ ăn (thuần chay) ngon như thế.

Người kế. Ừ, ở đây. Rồi. Đằng sau trước đã. Tôi xin lỗi. Chỉ để thuận tiện, [rồi tới phiên] quý vị nói sau. Được, nói đi. (Thưa Sư Phụ, xin Ngài nói đôi lời về cách làm sao con có thể nghĩ đến việc giữ đường đạo trong những lúc khi con có rất nhiều hoài nghi và sẵn sàng bỏ tu?) Được, được. Cô từ đâu đến? (Dạ con người gốc Argentina, nhưng con đã sang Hoa Kỳ...) Argentina. (Dạ.) Ờ. Được rồi. Cũng không có đủ đồng tu ở nhiều quốc gia. Argentina không có nhiều lắm vì tôi nghĩ tôi chỉ tới đó có một lần. (Dạ.) Và khi không có quá nhiều bạn bè nâng đỡ nhau, đôi khi điều đó cũng ảnh hưởng tới mình. Và đôi khi sứ giả Quán Âm không đến đó thường xuyên để giúp quý vị. (Con ở Tennessee, ở đó không có Trung tâm nào cả.) Cái gì? (Cô ấy sống tại Tennessee.) (Tennessee.) (Cô ấy hiện đang sống tại Mỹ.) Ồ, vậy hả? Vậy thì cô nên đi cộng tu thường xuyên hơn. (Con ở cách [trung tâm] sáu tiếng.) Ồ, thế hả? Sáu tiếng, hả? Vậy cô ở đó một mình? (Dạ.)

Ở nhà cô có đủ băng không? (Dạ có một số.) Cô có? (Dạ có một số.) Một số. Vậy thì hãy nghe băng nếu cô ở một mình. Có rất nhiều cuốn băng sẽ giải đáp bất cứ hoài nghi và thắc mắc nào của cô và giúp tâm trí cô thông suốt. Mỗi lần cô có hoài nghi, hãy nghe một cuốn băng, bên trong sẽ có câu trả lời. Hoặc bất kể hoài nghi của cô là gì, cô viết xuống và rồi trong khi thiền, cô sẽ có câu trả lời. Cứ tiếp tục. Cô có vấn đề gì vậy? Cô không có đủ Ánh Sáng (Thiên Đàng nội tại) hay gì đó hả? (Dạ, con mất rồi.) Cô mất Ánh Sáng? (Dạ.) Vậy thì hãy cố gắng hơn. Và thỉnh thoảng hãy đến cộng tu. Có lẽ không tới mỗi tuần một lần, nhưng có lẽ mỗi tháng tới một lần hay gì đó. Hoặc thỉnh thoảng. Và liên lạc với mấy đồng tu cũ và nói chuyện với họ, ăn tối hay gì đó. Hoặc viết thư cho tôi. Được không? (Dạ.)

Người kế. Đây, rồi đây, đây. Từng người một. Một, hai, ba, và rồi đây. (Con vui mừng khôn tả vì lại được gặp Ngài.) Chào. (Con có một câu hỏi. Chồng con không phải là đồng tu. Từ khi con thọ Tâm Ấn, chúng con ngày càng xa cách nhau về rất nhiều mặt, chồng con không hiểu con, và đó là một sự thất vọng lớn cho cả hai chúng con. Con cũng ở rất xa Trung tâm, Trung tâm gần nhất là khoảng năm tiếng đồng hồ. Vì vậy, con không có sự hỗ trợ nào của nhóm, của anh chị em đồng tu quanh nơi con ở. Và con thậm chí nghĩ đến việc dọn ra ở riêng để đến sống gần Trung tâm. Và con đã nghe rất nhiều băng của Ngài và nhận được rất nhiều lời khuyên khác nhau từ đó. Một số nói rằng mình nên ở lại với gia đình; những băng khác nói rằng tốt hơn là nên đi ở một mình. Và con không biết làm gì, điều gì là tốt nhất. Con không muốn Ngài cho con câu trả lời. Con chỉ thật sự bối rối về điều này. Bởi vì con đã đối phó với vấn đề này nhiều tháng rồi.)

Cô còn yêu chồng không? (Dạ còn.) À được. Vậy thì cố gắng kéo chồng cô trở lại. (Cố gắng tiếp tục?) Giữ chồng. (Dạ vâng.) Làm bất cứ gì cô có thể. (Dạ.) Bởi vì càng giữ khoảng cách thì quý vị sẽ càng mất nhau. Cô phải sinh hoạt cùng với chồng, sống với chồng, bao gồm chồng trong đời sống của cô, và nói với chồng hết lần này sang lần khác, rằng cô yêu anh ấy và không muốn mất anh. Và đây chỉ là một trong những sở thích mới của cô. Và xin chồng thông cảm. Ờ. (Con vẫn ráng nói với chồng con như thế, dành thời gian cho chồng trong đời con.) Ờ. Và chồng cô vẫn không chấp nhận hay sao? (Dạ rất khó khăn cho anh khi con lúc nào cũng thiền.) Không nên luôn luôn. Không được! (Dạ không! Dạ không! Không phải luôn luôn, nhưng…) Ồ, tôi hiểu rồi. (Nhưng con dành rất nhiều thời giờ…) Được rồi. Sao cô không dành thời gian cho chồng cô trước và sau khi chồng cô ngủ hoặc trước khi chồng cô thức dậy, thì cô thiền. Hoặc khi chồng cô không có ở nhà thì cô thiền. Bù lại thời gian đã mất. (Dạ.) Vậy được không? (Dạ được.) Cô phải làm vậy. Bởi vì cô cũng cần phải giúp chồng cô. Hiểu không? Điều này mới lạ với chồng cô và anh ấy sợ sẽ mất cô. Có lẽ lý do là vậy.

Anh ấy có yêu cô không? Cô có biết không? (Dạ có. Chồng con có yêu con.) Tốt. Vậy thì dễ dàng. (Chồng con thậm chí còn ăn chay, bỏ rượu và làm rất nhiều việc. Cho nên...) Chồng cô làm vậy à? Đã ăn chay rồi hả? (Dạ!) Trời ơi! Thế thì cô tệ quá. (Chồng con thậm chí còn thiền, nhưng anh thiền theo cách khác. Anh là người đã giới thiệu con về thiền.) Vậy thì có [vấn đề] gì? Sao cô nói [cả hai] ngày càng xa cách? (Dạ, con nghĩ bởi vì chúng con có tâm linh... Khi con nói chuyện, chồng con không hiểu những gì con nói. Và đó là về mặt tâm linh, đó là về mặt trí tuệ... Chồng con vẫn còn thích chơi, đi chơi và làm mọi thứ, còn con thật sự không còn hứng thú với mấy thứ đó nữa.) Ồ! Tại sao không ra ngoài đi chơi và làm mấy thứ với chồng? (Dạ vâng.) Cô không biết tôi phải làm bao nhiêu thứ đâu. Chơi và làm đủ thứ. Kể cả đội mũ. Đừng lo lắng về điều này. Cứ làm như tập thể dục, như một lúc rảnh rỗi, sở thích.

Còn những chuyện tâm linh, cô giữ cho riêng mình. Nếu chồng cô không nghe, nếu anh ấy không hiểu, thì đừng nói. Đừng nói. Từ trường của cô là đủ rồi. Hãy kiên nhẫn. Cô thiền khi anh ấy không có ở đó. Đừng làm như bây giờ cô giỏi hơn anh ấy. Bởi vì chồng cô là người giới thiệu cô, và bây giờ cô [tu] giỏi hơn chồng, chồng cô cảm thấy kém cỏi. Có lẽ cô phô trương quá nhiều. Cô là người đến sau, và cô tiến xa hơn. Đừng gây chú ý. Giả ngốc. Lần nào cũng cảm ơn chồng hết lời: “Ồ, nhờ có anh mà em biết sở thích mới này. Không tệ. Em thấy vui hơn, em cảm thấy bình an hơn, và em yêu anh nhiều hơn”. Ðại khái vậy. “Em thật sự biết ơn”. Và hãy hỏi chồng cô những câu hỏi về tâm linh. Và chồng cô biết gì không quan trọng. Gì cũng được. Anh ấy sẽ nói với cô. Và có lẽ chồng cô sẽ dạy cô một hoặc hai điều, và sau đó, anh ấy sẽ bảo cô thiền nhiều hơn.

Chỉ cần hỏi chồng cô: “Anh đã giới thiệu cho em về thiền. Bây giờ em kiểu như bị cuốn hút, nhưng em cảm thấy có lỗi. Không biết có ổn với anh không, hay là em nên ngừng hoàn toàn? Bởi vì em nghĩ anh đã đúng khi giới thiệu cho em thiền. Em cảm thấy bình an hơn. Nhưng bây giờ, vì chúng ta không hòa thuận, nên em cảm thấy có lỗi. Anh nghĩ em nên làm gì? Em có nên ngừng vì anh không?” Hoặc gì đó gì đó...? Cô biết không? Và khi đó chồng cô sẽ là người nói với cô: “Không, đừng ngừng. Phải thiền. Phải thiền. Tốt mà”. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Cô tệ quá! Lỗi tại cô hết. Tại cô hết. Cô phải giúp chồng cô. Nhưng đừng để chồng cô biết rằng cô giúp anh ấy. Tự ái của đàn ông rất mạnh.

Cô có người chồng rất tốt. Phải giữ chồng. Phải giữ anh ấy. Phải rất tế nhị, khôn khéo. Đối xử tế nhị. Phải yêu thương thật nhiều và vô cùng khiêm tốn. Hiểu không? Tôi nghĩ cô đã khoe chồng quá nhiều rằng bây giờ cô biết nhiều hơn. Đó là vấn đề. Đừng. Đừng. Đừng. Đừng nói nữa. Hiểu không? Chỉ cần thiền một mình, âm thầm, và làm mọi thứ với chồng cô, giống như trước kia. Cho dù cô không thích. Không quan trọng! Có gì khác biệt nếu cô đi một mình trên đường phố nhìn quanh, hay là đi dạo với chồng cô, chơi bóng đá hay bất cứ gì? Không có gì khác biệt. Có không? Không khác biệt.

Xem thêm
Tập  2 / 12
1
2024-02-09
4571 Lượt Xem
2
2024-02-10
3265 Lượt Xem
3
2024-02-11
3573 Lượt Xem
4
2024-02-12
2892 Lượt Xem
5
2024-02-13
2830 Lượt Xem
6
2024-02-14
2572 Lượt Xem
7
2024-02-15
2693 Lượt Xem
8
2024-02-16
2323 Lượt Xem
9
2024-02-17
2314 Lượt Xem
10
2024-02-18
2116 Lượt Xem
11
2024-02-19
2583 Lượt Xem
12
2024-02-20
2490 Lượt Xem
Xem thêm
Video Mới Nhất
2024-05-02
2 Lượt Xem
2024-05-02
1 Lượt Xem
2024-05-01
311 Lượt Xem
2024-05-01
706 Lượt Xem
55:48

Ba Dạng Minh Sư

7677 Lượt Xem
2024-04-30
7677 Lượt Xem
29:54

Tin Đáng Chú Ý

91 Lượt Xem
2024-04-30
91 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android