Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Thế Giới Bị Ma Vương Lừa Gạt, Gây Ra Đau Khổ Và Nghiệp Chướng, Phần 1/3

2023-06-22
Lecture Language:Thai (ภาษาไทย)
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Quý vị thấy Thượng Đế thương quý vị biết bao, ban cho quý vị đạo tràng mát mẻ nhất. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Bầu trời là mái che, phải không? Mặt đất là sàn nhà. Lớn nhất, thoải mái nhất. Tôi nghĩ đạo tràng này rất tốt. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Lực Gia Trì ở đây rất mạnh. Ở đây có nhiều Cổng lên Thiên Đàng. Rất nhiều, nhiều nhất, nhiều nhất trên thế giới.

Chào mọi người. Chào, chào, chào, chào! (Kính chào Sư Phụ.) Ờ. Chào mọi người. (Kính chào Sư Phụ.) Quý vị khỏe không? (Dạ khỏe. Kính chào Sư Phụ.) Mạnh giỏi. (Kính chào Sư Phụ.) Chào quý vị. (Kính chào Sư Phụ.) Chào mọi người. Mạnh giỏi. (Kính chào Sư Phụ.) Ờ, ờ. Cảm ơn. Cảm ơn quý vị. (Kính chào Sư Phụ.) Thôi được rồi. Tôi nghĩ khi tôi gọi, quý vị sẽ đến, hả? (Kính chào Sư Phụ.) Chỉ nhìn quý vị thôi. (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ.) (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Kính chào Sư Phụ. Thương Sư Phụ.) (Kính chào Sư Phụ.) Thương quý vị. (Kính chào Sư Phụ. Con thương Sư Phụ.) Quý vị thoải mái không? (Dạ thoải mái.) (Dạ rất thoải mái.) (Kính chào Sư Phụ.)

Quý vị thấy Thượng Đế thương quý vị biết bao, ban cho quý vị đạo tràng mát mẻ nhất. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Bầu trời là mái che, phải không? Mặt đất là sàn nhà. Lớn nhất, thoải mái nhất. Mấy thầy phong thủy, xin hãy qua đó xem tôi có thể xây cái gì khác ở phía sau không. Như vậy họ sẽ có không gian rộng lớn. Đi xem đi. Đi vào trong xem. Có mà, tôi có thấy vài người quý vị. Được rồi. Tôi nghĩ đạo tràng này rất tốt. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Lực Gia Trì ở đây rất mạnh. Ở đây có nhiều Cổng lên Thiên Đàng. Rất nhiều, nhiều nhất, nhiều nhất trên thế giới. (Tốt quá! Xin cảm ơn Sư Phụ.) Ngoại trừ Hồng Kông. (Ồ!) Tuy nhiên, ở Hồng Kông có rải rác khắp nơi, bởi vì Hồng Kông có nhiều đảo. Ở đây tại Đài Loan (Formosa), đảo khá nhỏ. Tất cả đều tập trung lại một chỗ. Ngoại trừ hai cổng ở Bành Hồ và một cổng trên Đảo Xanh, số còn lại đều ở đây. (Tốt quá!) Không phải ở đây. Ý tôi nói cả quốc gia. (Ồ!) Nhưng ở đây là nhiều nhất. Cổng Thiên Đàng theo chúng ta đến đây. Ngay cả Thiên Đàng cũng theo quý vị đến đây. Lạ thật. Có lẽ nếu chúng ta ở lâu hơn, tất cả cổng Thiên Đàng sẽ đến đây hết. Rồi những nơi khác không có thì làm sao?

Cảm ơn quý vị đã chờ. Bên trong thật ngột ngạt. Hôm nay thời tiết tốt. Sao mình không ra ngồi ngoài trời? Phải không? (Dạ.) Thời tiết thật dễ chịu. (Dạ đúng.) Bên trong ngột ngạt. Hiểu không? Chúng ta trao đổi không khí cho nhau, rồi… “chao ơi, chao ơi!” Nếu người nào đó quên đánh răng, thì “ôi thôi, ôi thôi!” Được rồi. Như thế này tốt. Ồ! Rất thoải mái, phải không? (Dạ thoải mái.) Cảm ơn. Chào quý vị. Thế này mọi người có thể nhìn gần hơn. Phải không? (Dạ phải.) Có phải gần hơn không? (Dạ đúng.) Nếu ở trong đạo tràng, tôi ngồi rất xa và quý vị không thấy được tôi. Bên trong tối. Tối, không phải đen. Nghĩa là, bên trong tối hơn, bởi vì nó bị che.

Chúng ta càng tiến bộ, càng có nhiều bệnh tật. Khi công nghệ phát triển, có nhà máy khắp nơi. Tất cả họ đều có điều hòa không khí bên trong. Không được tự nhiên cho lắm. Thời xưa, không có nhiều bác sĩ và ít bệnh nhân hơn. Ngày nay, không bao giờ có đủ bác sĩ. Đừng tùy tiện uống thuốc. Đi gặp bác sĩ khác trước. Hiểu không? Kiểm tra xem loại thuốc nào ít có hại hơn. Chỉ uống loại thuốc ít có hại hơn. Uống quá nhiều thuốc không tốt cho sức khỏe. Nó đã tệ rồi, và sau đó còn tệ hơn nữa. Hiểu không? Chúng ta vốn có sức đề kháng. Chúng ta cũng có.

Tôi sẽ không đến đó đâu. Đừng có mơ mộng ở đó. (Kính chào Sư Phụ.) Họ ở xa tuốt đằng đó mà vẫn muốn tôi chạy đến gặp họ. Tôi sẽ không gặp. (Kính chào Sư Phụ.) Tôi sẽ không đi. Cửa này cần phải đóng à? Chưa mở bán hả? (Dạ chưa. Mở cửa lúc 4 giờ.) Có hả? Sao đóng kín vậy? Không để người khác thấy? Được. Có mở không? (Dạ có, mở cửa vào buổi trưa.) Buổi trưa thôi à? (Dạ, buổi sáng cũng có mở.) Mở cửa vào buổi sáng và buổi trưa, đóng cửa vào buổi chiều. (Sau 4 giờ mở lại.) Lát nữa mở hả? Được rồi. Mở hay không cũng để cửa sổ mở. Rất ngột ngạt! Thấy oi bức. Đã không có phông nền. Mọi thứ kể cả màn cửa đều đóng lại. Làm như sợ người ta nhìn sẽ hư đồ vậy. Không có hư đâu. Mở tất cả các màn cửa ra.

Chào mọi người. (Kính chào Sư Phụ.) Nếu quý vị muốn thấy tôi thì tới đây. Tôi sẽ không đến đó đâu. Người đông như vậy mà còn muốn tôi đi qua đó. Sức khỏe của tôi không tốt lắm. Tôi già rồi, gần 70 rồi mà vẫn còn làm việc. Thấy đó, người ta 65 tuổi đã nghỉ hưu rồi. Nếu quý vị không ngoan, tôi có cớ để nghỉ hưu. (Dạ hiểu.) Tôi có thể nghỉ hưu. (Dạ phải.) Phải hả? Có thể hả? Tuyệt quá, cảm ơn. Vậy thì quý vị về nhà đi và đừng đến nữa. Nếu quý vị đến, tôi không nghỉ hưu được. Được rồi. Bán thuốc hả? Có hiệu quả không? (Dạ miễn phí, miễn phí.) Miễn phí! Vậy thì càng tốt. (Mọi thứ trong gian hàng này đều miễn phí.) Đúng. Đồ miễn phí có hiệu quả không? (Dạ có. Có hiệu quả.) Hầu hết mấy thứ miễn phí ở thế giới này đều không hiệu quả lắm, ngoại trừ Pháp Môn Quán Âm.

(Kính chào Sư Phụ. Kính chào Sư Phụ.) Chào. Chào. Chào. Chà! Xa quá vậy. Một cây số? Có phải một cây số không? (Dạ phải.) Chà! Trời ơi. Ban đầu tôi không muốn ra gặp. Mỗi lần tôi ho, quý vị lo lắng. Nhưng không có cách nào. Bởi vì quá nhiều người đã đến. Tôi không ra gặp thì không được. Ra gặp cũng không được. Không ra gặp cũng không được. Tôi đã nghĩ. Đi lấy xe của tôi và lái đến đây. [Xe] nhỏ của tôi. Xe dành cho người đi lại khó khăn. Đi bộ thế này cũng không đến nỗi mệt. Dù sao tôi cũng cần vận động. Nhưng thân thể không khỏe thì vận động cũng vô ích. Và càng ít vận động, thì càng không khỏe; càng không khỏe thì càng ít vận động. Thế giới là như vậy.

À! Còn một số nữa à? Tại sao họ không ngồi ở đây, mà lại ngồi ở đó? Tại sao? (Dạ đây là nhà vệ sinh.) Nhà vệ sinh? Không phải mấy nhà vệ sinh này ở bên ngoài sao? (Bên phải là nhà vệ sinh.) Nhà vệ sinh ở trong đó. Ở đây không có mùi hôi. Có không? (Dạ không.) Không. Nơi này rất sạch sẽ. Họ không được phép ngồi ở đây. Phải không? (Dạ họ không muốn ngồi.) Không. Họ biết, nên họ không muốn ngồi. (Dạ phải.) Ồ! Rồi quý vị ở đó chờ bà lão chạy từ bên này sang bên kia gặp quý vị. Mấy ngày trước có người ở đây mà. Tôi thấy có người ở đây. Hôm nay có ít người hơn. Quý vị đến đây đi! Tôi già rồi; tôi sẽ không đến đó đâu. Giữ họ ở đó. Giữ họ ở đó. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Giữ họ ở đó. (Dạ.) Sao cảm ơn tôi? Quý vị không muốn. Không phải tôi. Chính quý vị không muốn. Phải không? (Dạ không.) Đó là bởi vì họ không cho phép quý vị. Phải không? (Dạ không, dạ không. Bởi vì có quá nhiều người.) Bên này không có ai. Mọi người… Người đâu? Có ở đó không? Không! Ở đây có ai không? Này! Có ai ở đây không? Không. Kiếm cớ. Được rồi, thôi kệ.

Hãy để họ ngồi ở đó. Được rồi. Tôi sẽ đi bộ qua đó. Chừa một đường ở giữa. (Ở giữa. Chừa một đường ở giữa.) (Xin nhường đường.) Một đường, từ từ. Không vội. Họ không vội. Không vội. Không vội. (Đi đường này. Đi đường này. Quý vị đồng tu.) Được rồi, anh kia. Không, không cần. Không cần. (Mấy người phía trước, ngồi xuống.) Đúng, một đường là đủ. Như thế này gần hơn. Được rồi. Ngồi xuống. Bà lão đến rồi đây. Hãy cẩn thận. Tôi đến rồi đây. (Kính chào Sư Phụ.) Quý vị khỏe không? (Dạ khỏe.) Chà! Có rất nhiều người ở đó. Thậm chí không phải ai cũng đến. Sau này, ngồi từ đó đến cuối. Nhé? (Dạ. Dạ.) Tôi già rồi. Nhìn không già, nhưng tôi thật sự già. (Dạ không, Sư Phụ rất trẻ.) (Trẻ đẹp.) (Xin Sư Phụ chăm sóc sức khỏe của Ngài.) (Vẫn trẻ đẹp.) (Sư Phụ vẫn rất đẹp.) (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Kính chào Sư Phụ.) (Xin Sư Phụ chú ý giữ sức khỏe của Ngài.) Chào. (Kính chào Sư Phụ.) Chào mọi người. (Kính chào Sư Phụ.) Cảm ơn quý vị đã đến (Xin cảm ơn Sư Phụ.) thăm nơi nhỏ bé của chúng tôi. (Xin Sư Phụ hãy khỏe mạnh.) Nơi này nhỏ. Ở đây tốt. Nói quý vị rồi. Quý vị thích nơi đây không? (Dạ thích.)

Quý vị từ đâu tới? Cao Hùng hay ở đâu? (Đài Nam.) (Đài Bắc.) (Đài Trung.) Đài Nam. (Đài Đông.) (Đài Trung.) Đài Bắc, (Miêu Lật.) Đài Trung, Đài Đông. (Đài Trung.) (Miêu Lật.) Miêu Lật, (Hoa Liên.) Đào Viên. (Tân Trúc.) (Đào Viên.) Đào Viên. (Đài Bắc.) (Hoa Liên.) Đài Bắc. (Và Hoa Liên.) Hoa Liên. Ồ! Hoa Liên thì xa. Có xa lắm không? (Chúng con đi xe lửa từ Hoa Liên.) Đi xe lửa. (Dạ, chúng con có thể đi xe lửa.) Mất bao lâu? (Mất... bốn, năm tiếng.) (Kính chào Sư Phụ. Con thương Sư Phụ.) (Có lẽ năm, sáu tiếng.) Năm, sáu tiếng? À, vậy cũng được. Thời xưa, đó sẽ là năm, sáu ngày. Đi bộ là năm, sáu ngày, phải không? (Dạ phải.) Có thể lâu hơn nữa. (Dạ đúng. Mất nhiều thời gian hơn.) Tuyệt vời. Thời đại này chúng ta rất có phước. Bây giờ họ đã phát minh xe bay. (Dạ.) Có lẽ nếu sống lâu hơn một chút, quý vị có thể bay qua đây. Sau đó sẽ không có nơi nào để đậu xe. Chúng ta có thể treo xe lên cây, mỗi cây một xe. (Cây cối sẽ khốn khổ.) Treo xe ở đâu? Sẽ không có đủ cây. Đúng không? Rồi.

Hôm nay tôi chỉ nhìn quý vị thôi. Không cần nói quá nhiều. Trong đó chật chội. Không thể ngồi quá nhiều người. Cảm ơn quý vị đã đến. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Tôi rất cảm động. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Cảm động. Quý vị ăn no chưa? Có phải… (Dạ, dạ no.) Buổi trưa quý vị có ăn chưa? (Dạ, dạ rồi.) (Dạ chưa.) Chưa? (Dạ chưa.) Tại sao? (Chúng con ăn hai bữa.) Không đủ hả? (Chúng con ăn hai bữa.) (Hai bữa thôi, buổi sáng và buổi chiều.) Buổi sáng quý vị có ăn chưa? (Dạ rồi.) Buổi sáng ăn đủ không? (Dạ đủ, đủ ạ. Dạ đủ.) Có ai chưa ăn không? Giơ tay lên tôi xem. (Không ai hết.) Về nhà mà ăn. Ở nhà có rất nhiều. Ở đây có nhiều người, và nơi này nhỏ. Ở nhà tự tại hơn. Không sao! Thỉnh thoảng không ăn một ngày sẽ không có vấn đề gì. Đó là bởi vì tôi cảm thấy chúng tôi là chủ nhà và quý vị đến đây như là khách. Chúng tôi có bổn phận cho quý vị ăn. Nhưng có một số nhóm, họ nhịn ăn ít nhất mỗi tháng một lần, nhịn ăn một ngày. Hiểu không? Họ nghĩ như vậy tốt cho sức khỏe.

Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android