Tìm Kiếm
Âu Lạc
Tiêu Đề
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Thể Nghiệm Tâm Linh Củng Cố Đức Tin, Phần 5/5

2020-07-12
Lecture Language:English,Mandarin Chinese (中文)
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Nhưng nếu uống rượu quá nhiều, dùng ma túy hoặc thuốc lá, thì lực lượng siêu linh này sẽ bị hủy hoại hoàn toàn; quý vị không thể lấy lại được. Và kiếp sau đầu thai trở lại, quý vị cũng không có nữa.

Tôi đang nghĩ, lần trước tôi cũng đã nghĩ vậy, chúng ta không mừng Giáng Sinh nữa, và rồi tôi không biết, mọi người thích vậy. Cảm thấy đặc biệt như Giáng Sinh có chút, đèn trang trí đẹp và thức ăn ngon. Và tôi không biết làm gì tốt nhất đây. Một số người bị cảm, và tôi không thấy dễ chịu. Tôi không thấy dễ chịu khi họ bị ốm. Hơn nữa, vì thời tiết lạnh, họ không làm cho không khí lưu thông. Thời tiết lạnh, nên họ cũng không mở cửa này nọ. Chúng ta không thể có mọi thứ, biết làm gì đây? Thì quý vị có thể sang Ấn Độ, tìm một vị đại sư, có một ngôi đền lớn. Hoặc đến mấy chùa Phật giáo, họ có chùa lớn. (Dạ không.) Hoặc nhà thờ Cơ Đốc lớn khác khắp nơi. (Dạ không.) Cứ đến đó rồi thiền. Tại sao quý vị lại đến đây? Tôi không thể lo đủ thứ.

Tôi có thể, nhưng không thích đi mượn tiền. Tôi không thích đầu tư, để kiếm thêm tiền. Tôi chỉ kiếm tiền của tôi từ từ, và bởi nỗ lực của chính chúng ta. Cũng có thể đầu tư và có tiền nhiều hơn, nhưng tôi không thích, bởi vì đôi khi số tiền thu về không trong sạch. Không trong sạch từ ngân hàng. Họ không thể luôn luôn kiểm tra tiền từ đâu đến. Thành ra tôi không đầu tư để có thêm tiền. Tôi lẽ ra có thể làm vậy, nhưng không muốn. Nếu Sư Phụ quý vị không muốn tiền, Bà ấy còn muốn gì khác ở cõi trần gian này? Tôi không biết. Bà ấy không muốn chồng, không muốn con cái, không muốn tiền. Vậy Bà ấy muốn gì chứ? Có gì đó không đúng theo nghĩa trần gian. Chúng ta có thể đầu tư tiền. Tôi biết tất cả chuyện đó. Tôi chỉ không làm, và vẫn sẽ không làm. Nên, chúng ta chỉ chịu vậy thôi. Hoặc quý vị đi tìm chùa lớn, giáo đường lớn trống trải, ngồi trong đó mà thiền, tự mình bế quan, đừng tới làm phiền tôi. Tôi phải lo nhiều thứ. Hoặc quý vị sống lâu hơn, lâu hơn tôi, và rồi sau khi tôi chết, họ sẽ xây một ngôi đền lớn trong tích tắc. Trong tích tắc, không thành vấn đề.

Ví dụ như đạo Sikh, Đạo Sư Nanak Ji, khi Ngài còn tại thế, Ngài đi chân không trong rừng. Ngài thậm chí không ra ngoài khất thực; Ngài ăn dâu dại và thứ gì đó trên đường. Còn bây giờ Ngài có một ngôi đền bằng vàng, Amritsar. Quý vị chờ xem. Cứ sống lâu hơn tôi, thì quý vị sẽ có một ngôi đền bằng vàng, có lẽ vậy. Hoặc có thể được nâng cấp lên tới ngôi đền kim cương, ai biết được? Khi Đức Phật còn tại thế, Ngài chỉ có một, hai nơi mà các đệ tử cúng dường cho Ngài. Bây giờ Ngài có chùa chiền khắp mọi nơi, khi Ngài không cần nữa. Chúa Giê-su, khi Ngài còn tại thế, Ngài chỉ có vài bộ quần áo đơn giản, và đi chân đất, không có nơi nào để nương náu, cũng không có nơi nào để nghỉ ngơi. Còn bây giờ, thấy chưa, giáo đường khắp mọi nơi. Ồ! Lớn hơn quý vị tưởng tượng nữa. Một số giáo đường cần hơn 100 năm mới xây xong, và vẫn còn tồn tại. Vậy nếu quý vị than phiền, thì chỉ cần sống lâu hơn, sống lâu hơn Sư Phụ của quý vị, thì quý vị sẽ có chùa, giáo đường, hoặc có bất cứ gì. Chắc chắn, chắc chắn vậy. Và họ sẽ tôn thờ quý vị bởi vì quý vị là đệ tử lâu năm.

Tôi thật xin lỗi. Nhưng tôi không cảm thấy muốn kiếm nhiều tiền hơn và xây những tòa nhà lớn. Chỉ chịu đựng thôi nhé. Hoặc chúng ta phải tổ chức bế quan khi khí hậu ấm hơn. Bây giờ là mùa lạnh và họ bị cúm trong mùa này. Tôi thật sự thích bế quan với quý vị. Dường như chúng ta gần với nhau hơn. Mặc dù chúng ta luôn luôn gần trong tâm hồn. Nhưng sao đó, khi quý vị đến đây, tôi gặp quý vị và quý vị vui, điều đó làm tôi cũng cảm thấy rất vui nữa. Mặc dù tôi làm việc cực nhọc hơn, và mọi người khác cũng làm việc cực nhọc hơn, nhưng… Ban nhà bếp Đài Loan (Formosa), quý vị có thích không có bế quan hơn không, vì quý vị phải làm việc cực và đứng hộ pháp đủ thứ? Ai không thích bế quan, giơ tay lên. Không à? Không có ai? Được rồi, quý vị thắng. Biết làm gì đây? Tôi có một mình. Làm sao có thể thắng quý vị được? Tôi thật sự là thiểu số của tất cả dân tộc thiểu số. Tôi luôn luôn thua. Thậm chí thua chó của tôi luôn. Họ cũng là đa số. Tôi luôn luôn là thiểu số. Chó của tôi luôn luôn thắng.

Một chú chó của tôi lẽ ra phải xuống cân, một chút. Nhưng bất cứ khi nào gặp tôi, chú luôn có thể lấy thêm từ tôi. Thêm thức ăn, thêm xương chay, thêm tình thương, thêm bất cứ gì, cho đến khi chú đi ngủ. Lúc đó tôi không phải nhìn đôi mắt của chú nữa, thì tôi tự do. Chó có thể đi vào tâm trí của quý vị. Họ biết cần gì để có những gì họ muốn. Nhưng họ cũng rất thỏa hiệp. Họ luôn luôn nói với tôi: “Xin đừng lo, không sao đâu ạ”. Nếu tôi không gặp họ, thì cũng không đến nỗi. Nếu gặp họ, tôi thương họ thêm. Không biết tại sao. Nếu họ ở xa, không xa, nhưng ý tôi nói trong cùng khu vực, chỉ ở một phòng khác. Nếu tôi không gặp họ, rồi xa mặt cách lòng. Thì tôi thật sự không nhớ họ nhiều đến vậy. Nhưng tôi cảm thấy thương cho họ, thỉnh thoảng, như trong lúc bế quan tôi chỉ có thể gặp họ thỉnh thoảng thôi, và gặp một nhóm nhỏ mỗi lần. Và rồi nếu gặp họ, thì tôi không thể cầm lòng, tôi thương họ rất nhiều. Và nếu tôi không gặp họ, thì không sao. Buồn cười.

Thôi được. [Nhân tiện] nói với quý vị về các loại rau nữa, bây giờ tôi nhớ nên không phải đợi tới ngày mai, bởi vì quý vị có thể mè nheo tôi suốt cả đêm. Tôi bảo quý vị là chúng ta phải biết ơn tất cả những gì mình ăn. Ngay cả thần cây, thần thực vật, thần rau. Họ đều có thần. Họ đều có thần linh trông chừng họ, bảo đảm cho họ mọc tốt, cho họ mượn năng lượng, để họ có thể sống sót trong thời tiết khác nhau, và có thể vì thiếu nước hoặc thiếu dinh dưỡng. Nhưng dĩ nhiên, họ cần dinh dưỡng. Nhưng nếu không có thần linh, thần linh giám hộ họ, thì họ sẽ không mọc. Họ sẽ không mọc tốt như vậy, hoặc không mọc chút nào.

Trong số quý vị, những người làm việc gần bên tôi, ví dụ như những hộ pháp đây, hộ pháp, họ không phải chỉ là hộ pháp hữu hình. Họ cũng có công việc riêng trong thế giới vô hình. Tôi không kiểm tra tất cả, nhưng tôi biết một số họ là thần giám hộ dưa hấu, thần dưa hấu. Và chúng ta có một thần dứa, ngay cả thần cỏ linh lăng. Ừ! Tôi không nói giỡn đâu. Chỉ vì một lần nọ tôi có chuyện gì đó phải làm với họ, nên tôi chỉ kiểm tra xem họ có thể làm gì nữa, thế rồi tôi phát hiện họ cũng là một số loại thần, như dưa hấu hoặc... Dưa hấu cũng có nhiều loại. Một trong số hộ pháp là thần của mấy dưa hấu đỏ, nhưng không phải dưa vàng. (Ồ!) Vì thế, khi cậu ấy ở xung quanh, tôi chỉ ăn dưa hấu vàng. Tôi không ăn cỏ linh lăng.

Một trong mấy phụ tá của tôi chăm sóc cho chó, cô ấy đã đi rồi. Nhưng cô ấy là một vị thần dứa. (Thần kỳ quá!) Nhà bếp nghe lời đồn rằng tôi không ăn dứa, nên họ không bao giờ đưa tôi dứa đã lâu lắm rồi, rất lâu. Và hôm qua hay hôm kia, tôi dùng bữa tối với người Âu Lạc (Việt Nam) hoặc công dân của mấy nước khác, và họ không đưa tôi loại đồ uống trái cây tươi. Tôi hỏi: “Tại sao tôi không có?” Họ nói: “Thưa Sư Phụ, chúng con nghe nói Ngài không thể ăn dứa, nên chúng con không đưa”. Tôi nói: “Ồ không, trước đây thôi. Bây giờ tôi có thể ăn rồi”. Và rồi tôi chưa thấy cỏ linh lăng lâu lắm rồi, cho đến nay. Bây giờ tôi có thể ăn được rồi. Giờ là thời điểm khác. Tôi quên cho họ biết.

Và đôi khi có các vị thần táo, ví dụ vậy. Quý vị có nghe truyện về trái táo mà khiến công chúa ngủ đến một trăm năm rồi chứ? (Dạ.) Có một số táo có loại tác dụng an thần này. Nhưng cũng không đủ để làm mình ngủ. Có lẽ bà phù thủy đó tập trung tất cả lượng chất an thần của nhiều trái táo vào một cái nồi, rồi đưa cho công chúa uống. Hoặc xịt nó vào trái táo đó hoặc tương tự. Ừ, một số phù thủy có thể làm loại công việc này. Tôi đọc một truyện ở đâu đó rằng có một pháp sư, ông ấy không phải cắt bưởi để ăn như chúng ta làm. Ông ta chỉ hút hết tinh chất của nó cho đến khi không còn nữa, và rồi trái bưởi trở thành xẹp lép, khô queo; không còn gì hết. Cho nên có lẽ bà phù thủy mà làm cho công chúa mê man một trăm năm vì muốn báo thù riêng, do tính độc ác của bà, có lẽ bà đã cô đọng tinh chất của tất cả các quả táo vào một trái táo rồi đưa cho công chúa. Như là dùng một lực lượng thần thông, mọi lực lượng ác độc này.

Lực lượng tự nó không có gì ác độc cả, chỉ là người sử dụng nó, dùng nó cho mục đích khác nhau. Bởi vì đôi khi bác sĩ phải dùng một số thuốc men có chất độc để trị bệnh cho quý vị, nhưng liều lượng được kiểm soát, khác với khi quý vị uống hết tất cả rồi chết. Như con người ngày nay, đôi khi bác sĩ dùng moóc-phin để giảm đau đớn, để cho quý vị an thần; đại khái vậy. Nhưng nếu quý vị dùng mỗi ngày hoặc với một liều lượng lớn, thì quý vị sẽ trở nên ghiền. Và rồi quý vị sẽ gặp rắc rối về thể chất, tinh thần, cảm xúc, tâm lý, và tâm linh, v.v…. Uống rượu, hút thuốc, dùng ma túy, đều gây tổn hại cho lực lượng siêu linh của quý vị, mà chúng ta vốn đã mất quá nhiều rồi. Nhưng tối thiểu chúng ta vẫn còn trực giác. Đó là một phần của lực lượng siêu linh. Nhưng nếu uống rượu quá nhiều, dùng ma túy hoặc thuốc lá, thì lực lượng siêu linh này sẽ bị hủy hoại hoàn toàn; quý vị không thể lấy lại được. Và kiếp sau đầu thai trở lại, quý vị cũng không có nữa. Không phải như, rồi, quý vị trẻ lại, đây là lần tái sinh mới và rồi mình sẽ làm khôi phục lại bất cứ gì đã mất, như lực lượng siêu linh. Không, không được. Đó là vấn đề. Vì vậy, nhiều người không biết điều đó. Thành ra khi con người uống rượu, họ rơi vào trạng thái mê man, li bì hoặc tương tự, hoặc ma túy, họ không còn biết bất cứ điều gì nữa, và có ảo giác đủ thứ. Rất tệ hại cho họ. Rồi họ trở nên ghiền, và thậm chí không thể thoát ra được.

Được rồi, quý vị bảo trọng, để đừng ho nhé. Bảo trọng nhé. Có thể yêu cầu một số khẩu trang hoặc gì đó để giữ ấm. Khẩu trang cũng giữ cho không khí ấm khi mình hít vào và thở ra. Nó giúp khi thời tiết lạnh. Nhưng mấy ngày này [khí hậu] tốt, rồi chúng ta nói: “Ồ, thời tiết thật đẹp, tựa như mùa hè”. Và rồi nó trở lạnh. Tôi nghĩ họ nghe tôi. Ngưng lại! Ngưng mưa này nọ tới khi bế quan kết thúc. Tôi không biết họ có chịu nghe tôi không. Tôi thương tất cả quý vị, thật vậy. (Chúng con thương Ngài.) Thật sự, thật sự thương quý vị, cũng bằng tình thương con người, cũng bằng trái tim con người, không phải chỉ tình thương tâm linh. Tôi thương quý vị vô vàn, như thể quý vị là người nhà của tôi. Mặc dù chúng ta nói quý vị là người nhà của tôi, nhưng tôi thương quý vị như thế, thật sự như thế đó. Như quý vị là người thân của tôi, mà tôi không bao giờ gặp cho đủ, đại khái vậy. Và dĩ nhiên, tình thương tâm linh thì dài lâu hơn. Loại tình thương đó, tình thương con người tôi cũng có, nhưng nó sẽ không lâu bền. Nó chỉ lâu bền khi nào thân thể còn tồn tại. Nhưng tình thương tâm linh lâu bền hơn và chắc chắn hơn, an toàn, bảo đảm. (Thưa Sư Phụ, cảm ơn Ngài.)

Cảm ơn quý vị đã đến. Cảm ơn tình thương của quý vị mà tôi cảm nhận rất nhiều, rất nhiều. Tôi luôn cảm thấy dễ chịu với quý vị, người Âu châu. Dù tôi trông không giống người Âu châu, nhưng tôi cảm thấy dễ chịu với quý vị. Không biết tại sao. Tôi nghĩ quý vị là người dễ dàng, không phức tạp. Và quý vị không nói những điều không thật lòng. Quý vị luôn luôn nói những gì trong tâm mình. Tôi thích loại tâm tính thẳng thắn như vậy. Và đồng thời, vô cùng đơn giản, thành thật. Tôi thích như vậy đó. Có lẽ đó là lý do. Quý vị không mang những sự phức tạp bên trong quý vị, đa số người Âu châu [là vậy]. Cảm ơn quý vị. (Cảm ơn Sư Phụ.) Thương quý vị. (Cảm ơn Sư Phụ.) A Di Đà Phật. Mấy đồng chí mạnh giỏi ha! Dạ. Ngủ ngon! (Dạ.) Xe tôi đây rồi. (Dạ, Sư Phụ.) Tuyệt vời, tốt lắm. Bây giờ tôi phải đi làm việc lại đây; rất nhiều việc. Bây giờ hãy đi làm việc trở lại. Cảm ơn quý vị. Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn quý vị. Cảm ơn quý vị rất nhiều.

Xem thêm
Tập  5 / 5
1
2020-07-08
10285 Lượt Xem
2
2020-07-09
8387 Lượt Xem
3
2020-07-10
7007 Lượt Xem
4
2020-07-11
8637 Lượt Xem
5
2020-07-12
6476 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android