Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Thế Giới Vật Chất Đòi Hỏi Chúng Ta Phải Nỗ Lực Và Có Trách Nhiệm Phần 3/3

2023-04-15
Lecture Language:English,Vietnamese (Tiếng Âu Lạc [Tiếng Việt]),Chinese (中文)
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Chúng ta ở đây làm người, chúng ta chịu trách nhiệm cho đời sống, hành động của mình. Chúng ta không chỉ [nói]… “Ừ, mình không cần ngồi thiền. Sư Phụ có rất nhiều lực lượng. Ngài sẽ cho mình một chút”. Tôi có thể! Tôi có thể cho quý vị, nhưng nếu không thiền trên thế giới này, thì quý vị sẽ gặp rắc rối. Lực lượng Minh Sư chăm sóc quý vị 24 giờ mỗi ngày. Có điều quý vị phải làm phần của mình.

Những người nào mà nghĩ là Sư Phụ dùng cái tay đặng “vúp, vúp, vúp” là chắc mấy người đó coi nhiều phim quá đi. Phim thần thoại đó. Không phải vậy đâu. Thành ra Sư Phụ biểu đừng có dùng thần thông. Mai mốt sự hình phạt còn nặng hơn. Mình tránh bữa nay, mai mốt nặng hơn. Còn không nó phạt mình liền. Tại cái luật ở đây là nó vậy. Tôi nói, khi tôi đang điều trị cho chú ấy (người-thân-chó), da trên tay tôi ở đây khô ráp. Tôi có nói chuyện đó chưa? Vậy thì tôi sẽ không nói nữa. Vậy thì tôi sẽ ngừng. Hồi nãy có nói rồi. Mấy cái… trị bệnh cho chó đó. Cái da nó cũng như bị đốt. Đã kể rồi. Quá nhiều ngôn ngữ nên không biết tôi đã kể bằng ngôn ngữ nào, và ngôn ngữ nào chưa kể.

Vì vậy, tôi bảo quý vị đừng dùng thần thông. Có thể nghiệp chướng, hình phạt không đến liền, nhưng nó sẽ đến – lập tức hoặc sau đó. Tôi không chỉ chữa cho người-thân-chó bằng cách đó thôi, mà phải chữa cho chú ấy tận gốc. Hiểu không? Tại sao chú lại rơi vào tình trạng đó? Đó là vì chú lo lắng về một điều gì đó nguy hiểm cho tôi vào lúc đó. Chú lo lắng về điều đó, nên chú dùng lực lượng của chú để che chắn cho tôi. Lực lượng của chú không mạnh lắm vì chú chỉ là một người-thân-chó. Thành ra chú không thể bình phục. Nên chúng tôi giúp đỡ lẫn nhau. Sau khi chữa cho chú xong, tôi cũng phải chữa cho mình. Da tôi bị bỏng, sạm đen lại. Sư Phụ nói là, trị bệnh chó xong, Sư Phụ phải trị cho mình, tại vì coi như bị đốt đó. Tôi nói, sau khi người-thân-chó được chữa trị, tôi phải quay lại chữa trị cho bản thân. Rất phức tạp. Do đó, đừng tưởng tượng quá nhiều.

Chúng ta ở đây làm người, chúng ta chịu trách nhiệm cho đời sống, hành động của mình. Chúng ta không chỉ [nói]… “Ừ, mình không cần ngồi thiền. Sư Phụ có rất nhiều lực lượng. Ngài sẽ cho mình một chút”. Tôi có thể! Tôi có thể cho quý vị, nhưng nếu không thiền trên thế giới này, thì quý vị sẽ gặp rắc rối. Lực lượng Minh Sư chăm sóc quý vị 24 giờ mỗi ngày. Có điều quý vị phải làm phần của mình. Tôi nói Lực lượng Minh Sư chăm sóc quý vị 24 giờ mỗi ngày, nhưng quý vị phải làm tròn bổn phận của mình. Hiểu không? Ví dụ, nếu cưới chồng, quý vị phải làm bổn phận của một người vợ. Chứ Lực lượng Minh Sư có thể ôm chồng quý vị ngủ được không? Được không? Là như vậy đó. Sư Phụ nói là, lực lượng Sư Phụ bên trong có giúp đỡ quý vị, nhưng mà quý vị phải chịu trách nhiệm cho đời sống của mình chứ. Phải không? Thí dụ cô này cưới ông kia. Cái lực lượng của Sư Phụ đâu có ôm ổng ngủ được đâu. Phải không? Bả phải làm. Đừng có thảy ổng vô trong góc nhà, rồi nói: “Sư Phụ, tui đi ngồi thiền đây, Sư Phụ lại ôm ổng”. Được không? (Dạ không.)

Tôi nói, Lực lượng Minh Sư không thể giúp quý vị, nếu quý vị kết hôn với một người đàn ông, Lực lượng Minh Sư không thể đến đó ôm chồng quý vị ngủ cả đêm, trong khi quý vị nói: “Sư Phụ ơi, xin chăm sóc anh ấy. Con đi ngồi thiền đây; con không muốn anh ấy”, này nọ… Không thể. Quý vị phải chịu trách nhiệm cho những gì quý vị muốn làm hoặc những gì quý vị muốn có. Giống như muốn có vợ thì phải đi cưới vợ. Sư Phụ không thể cưới vợ dùm quý vị. Và nếu muốn mua một chiếc xe, thì quý vị phải làm việc chăm chỉ, tiết kiệm [tiền] rồi mua nó. Và khi lái xe, quý vị phải có trách nhiệm. Phải có bằng lái xe. Phải đảm bảo là động cơ xe – mọi thứ – luôn hoạt động tốt nhất; nếu không, quý vị sẽ gặp rắc rối. Và không phải vì cứ ngứa ngáy là nói: “Xin Sư Phụ gãi cho con”. Không thể được. Khi ngứa ở đây, “Xin Sư Phụ gãi giúp con”. Một số đồng tu như vậy đó. Có nhiều người ngứa đầu có chút xíu, “Sư Phụ, gãi dùm con!” Cái chuyện rất là buồn, buồn chán. Thật chán ngán. Quý vị thật chán ngán. Một số quý vị thật chán ngán. Trời ơi! Vậy thì quý vị có tay để làm gì? Và có não bộ để làm gì? Có tất cả những gì Thượng Đế ban cho quý vị để làm gì? Hãy sử dụng nó!

Được rồi, bây giờ chỉ thế thôi. Tôi hơi mệt. Tôi cũng cần đi lên làm việc khác. Tôi có rất nhiều việc phải làm. Có việc gấp của Truyền Hình Vô Thượng Sư. Cần phải kiểm tra và phê duyệt, để họ có thể phát sóng cho cả thế giới xem. Tôi luôn phải kiểm tra, nhiều nhất có thể, tất cả các chủ đề mà sẽ được đưa vào Truyền Hình Vô Thượng Sư. Đó cũng là công việc của tôi, công việc khác. Rất nhiều công việc, nhưng đó là một trong những công việc, và luôn gấp gáp. Không thể luôn luôn: hôm nay làm, mai không làm; không thể được. Ngày nào tôi cũng phải làm vậy. Tin mới, chủ đề đôi khi mới, không chờ được. Phải chọn người dẫn chương trình — chọn ai, sửa cái gì đó…

Nên bất cứ gì quý vị xem trên Truyền Hình, đôi khi có rất nhiều việc đằng sau đó. Và tôi rất biết ơn, rất cảm kích đội ngũ làm việc đằng sau hậu trường, điều mà không ai nhìn thấy. Chúng tôi làm việc cùng nhau. Tôi đối xử tốt với họ, vì họ rất quan trọng với tôi và với thế giới. Chỉ là họ làm việc rất cực. Đôi khi, chúng tôi không ngủ cả đêm, chỉ để chỉnh sửa mọi thứ, vì thời hạn. Không thể nói: “Ngày mai sẽ làm việc đó”. Không! Bởi vì chương trình này sẽ phát sóng trên Truyền hình tối nay, sau hai, ba giờ sáng. Nên phải làm ngay bây giờ. Tôi cảm kích điều đó rất nhiều.

Tôi nói tôi rất bận. Bây giờ phải đi kiểm tra một số tài liệu của Truyền Hình Vô Thượng Sư. Cần xem xét, sắp xếp và sửa trước khi chương trình được phát sóng. Tôi phải tự chỉnh sửa lần cuối vì đôi khi họ không nhìn thấy nhiều điều. Tôi nói đôi khi họ không nhìn thấy. Họ làm việc quá nhiều và rồi họ không thấy vấn đề. Tôi phải xem, nên tôi luôn là người [kiểm tra] cuối. Vì là người kiểm tra cuối nên tôi cần đợi vì chúng tôi ở các múi giờ khác nhau. Ở đây thì tốt cho chúng ta, nhưng ở Hoa Kỳ, anh ấy đang ngủ, ví dụ vậy. Hoặc ở Âu châu, họ đang ngủ. Thành ra đôi khi chúng tôi phải làm việc thâu đêm. Ngay cả một vấn đề nhỏ cũng có thể mất nhiều thời gian để sửa. Tôi không có kiến thức về CNTT hoặc máy vi tính, vậy mà tôi vẫn phải hướng dẫn họ những việc cần làm và kiểm tra lại sau khi họ làm xong. Cho nên, việc của tôi chồng chất. Hiểu hết rồi phải không?

Tôi thông dịch mệt quá. Ý Sư Phụ nói là, bả làm việc nhiều lắm. Bây giờ bả phải đi lên, không có ngồi đây hoài được. Tại đi lên bả phải kiểm soát lần cuối cùng những tài liệu mà đưa lên màn ảnh của mình đó, để cho nó hoàn mỹ. Như hôm qua, chúng tôi làm việc đến ba, bốn giờ sáng, rồi đến giờ thiền. Sau đó, mấy người-thân-chó đi ra đi vào, và tôi mất ngủ – có lẽ chỉ ngủ được một chút thôi. Đã nhiều đêm như thế rồi, nhưng tôi cảm thấy khỏe; đừng lo.

Cảm ơn quý vị. Chúc ngủ ngon! (Xin cảm ơn Sư Phụ! Tạm biệt Ngài.) (Con thương Sư Phụ.) (Xin Sư Phụ bảo trọng.) (Con thương Sư Phụ.) Thương quý vị. (Xin cảm ơn Sư Phụ. Con thương Sư Phụ nhiều lắm. Con thương Ngài.) (Xin Sư Phụ bảo trọng.) (Con thương Sư Phụ.) (Thưa Sư Phụ, đây là lần đầu con gặp Ngài sau 25 năm.) (Sư Phụ bảo trọng nghe.) (Mai con về Âu Lạc [Việt Nam] rồi.) Mai về hả? (Vâng, mai con về rồi.) Về mạnh giỏi. (Cám ơn Sư Phụ.) (Con chào Sư Phụ.) (Hẹn gặp lại Sư Phụ.) (Con chào Sư Phụ.) (Sư Phụ giữ gìn sức khỏe.) Cám ơn. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Chào Sư Phụ, chúng con thương Ngài.) (Chúng con thương Sư Phụ.) (Chúng con thương Ngài rất nhiều.)

Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android